Đề bài: Kể về chuyến du lịch đáng nhớ
Đề bài: Kể về chuyến du lịch đáng nhớ
Do hoàn cảnh gia đình nên tham gia du lịch đối với tôi chỉ là một ước vọng xa xôi. Thế mà cuối năm ngoái, ước vọng xa xôi của tôi đã trở thành hiện thực. Lớp tôi có thành tích học tập cao nhất khóa nên đã được nhà trường quyết định chọn đi thăm nhà tưởng niệm Nguyễn Trãi và danh thắng Côn Sơn.
Sáng hôm đó, bố mẹ vui mừng đưa tôi ra xe rất sớm. Đi được vài cây số, chẳng ai bảo ai mà cả xe chúng tôi hát vang những bài ca của Đội làm cho Đoàn tham quan có một không khí vô cùng hứng khởi. Ai ai cũng háo hức đón chờ chuyến tham quan thú vị và bổ ích. Hơn bảy giờ, chúng tôi đã đến Côn Sơn.
Nhìn từ xa, Côn Sơn là một vùng đồi núi bạt ngàn thông xanh. Tiếng lá thông đang ngân vang trong gió tạo nên những bản nhạc du dương đầy lôi cuốn. Vừa tới cổng khu vực tham quan, tôi đã thấy một tấm bảng lớn có đề dòng chữ "Lấy chí nhân để thay cường bạo". Thấy chúng tôi có vẻ băn khoăn, thầy giáo dạy văn giảng giải. Đó là một câu trong tác phẩm "Bình Ngô đại cáo" của Nguyễn Trãi. Câu văn thể hiện chính nghĩa cũng như lòng nhân ái của nhân dân ta.
Xuống xe, chúng tôi có 30 phút để nghỉ ngơi và ăn sáng. Nơi chúng tôi được đến đầu tiên là đền thờ Nguyễn Trãi. Chị hướng dẫn viên du lịch với chất giọng nhẹ nhàng đầm ấm đã đưa chúng tôi tìm hiểu cả cuộc Nguyễn Trãi để rồi đứa nào đứa nấy trong chúng tôi thầm cảm phục. Không ngờ một danh nhân như Nguyễn Trãi lại có cuộc đời gian truân đến vậy. Có điều dù gian nan nhưng lúc nào Nguyễn Trãi cũng vươn lên để trung quân ái quốc.
Ra khỏi khu tưởng niệm, chúng tôi hào hứng đua nhau leo lên Đỉnh bàn cờ. Đường đi rất dài được xây dựng bằng đá, hai bên là những hàng thông xanh mát, đang dạo những khúc nhạc vi vu. Tôi đi chậm lại để được ngân nga cái cảm giác "dưới màu xanh mát ta ngâm thơ nhàn" của Nguyễn Trãi. Chúng tôi nghỉ trưa trên đỉnh núi, lần đầu tiên tôi được ăn một bữa cơm trên đỉnh một ngọn núi cao và mát rượi. Ở đó, tôi còn nhìn được về Bắc Giang quê tôi, nhìn thấy dòng Lục đầu với bao chiến công hiển hách vẫn ngày đêm đang cuộn chảy.
Khoảng hai giờ chiều, chúng tôi xuống núi, tưởng cuộc chơi đã hết, thật không ngờ, bây giờ mới là lúc thú vị nhất của buổi tham quan. Chúng tôi được thầy cho xuống bằng đường tắt. Đó là đường của những con suối cạn chảy giữa những vòm cây mát rượi bên trên. Chúng tôi được thử tất cả cảm giác của người thi sĩ ngày xưa, được ngồi, được nằm trên đá, trên những mảng rêu khô, được nghe tiếng nước chảy như tiếng đàn cầm, được áp mặt trên dòng nước suối mát lạnh đến rùng mình…Thật là một cảm giác tuyệt diệu.
Hôm ấy, chiều muộn chúng tôi mới về đến nhà, tất cả đều rất mệt nhưng vô cùng vui vẻ. Hôm sau đến lớp, chúng tôi tha hồ nhắc lại cho nhau nghe những niềm vui ngày hôm trước. Các bạn còn tặng lại những quả thông khô giống như những tháp Phật hình tròn màu nâu sậm mà ai đó có cơ may nhặt được trên đường xuống suối.
Với riêng tôi, chuyến đi ấy thật nhiều ý nghĩa. Nó không chỉ là một ngày giúp tôi hiểu thêm về một danh nhân đất nước, cũng không chỉ là buổi tham quan vui vẻ cùng thầy cô và tất cả bạn bè. Nó còn vì một điều khác nữa, chuyến đi giúp tôi tin những ước mơ chân thành của tuổi thơ sẽ thành hiện thực.
Kết thúc một năm học tập và làm việc vất vả, gia đình em đã tổ chức một chuyến du lịch vào kì nghỉ hè tại vùng Cao Nguyên đất đỏ ở Buôn Mê Thuột.
Cả đoàn du lịch gồm rất đông, nên phải thuê một chiếc xe ô tô mười sáu chỗ ngồi. Đó là một chuyến du lịch thú vị đầy ấn tượng khiến em nhớ mãi và không bao giờ quên được. Đúng sáu giờ sáng ngày chủ nhật thì xe xuất phát. Ngồi trên xe, em cùng một vài bạn nhỏ trò chuyện, hát hò rất vui vẻ. Còn chiếc xe lao vun vút qua những rừng cây núi, đồi, cánh đồng.
Đến nơi, em cùng mọi người đi tham quan thác “trinh nữ” thác “prây sáp”. Quanh đường đi cây cối rủ xuống những tảng đá lớn đủ hình thù. Nước từ trên đỉnh cao ào ào đổ xuống, tung trắng xóa mờ mờ như mưa bụi. Chúng em chụp hình rất đẹp. Em còn được đi thăm bản Đôn - ở đây có những cây cầu khỉ rập rềnh muốn té. Điều thú vị nhất là được ngồi trên lưng những chú voi khổng lồ đang đi lội suối nước chảy róc rách, trong veo. Chiều đến, mọi người cùng nhau quây quần ăn cơm lam, thơm lừng mùi lúa mới, bên đống lửa trại sáng rực cả một vùng núi đồi. Ngày hôm sau, em được đi thăm thác thủy điện. Dọc đường đi, em thấy hoa ban nở trắng cùng bông lau sậy, vươn cao trông rất đẹp. Thời gian trôi qua thật nhanh, ba ngày ở Buôn Mê Thuột đã hết. Em cùng mọi người lại phải trở về thành phố tấp nập.
Sau chuyến du lịch này, em càng yêu thương đất nước của mình hơn. Em hứa sẽ cố gắng học giỏi, chăm ngoan để sau này xây dựng đất nước.
Vào kì nghỉ hè năm ngoái, gia đình em đã có một chuyến du lịch tới thành phố Đà Lạt. Cùng đi với gia đình em còn có hai gia đình khác, họ đều là bạn của bố mẹ em. Mọi người đã thuê một chiếc ô tô khoảng mười sáu chỗ ngồi để di chuyển đến Đà Lạt.
Chuyến xe khởi hành từ lúc ba giờ sáng. Đến giữa trưa mới đến nơi. Mọi người trong đoàn quyết định sẽ về khách sạn, ăn trưa và nghỉ ngơi. Khoảng ba giờ chiều sẽ tập trung để bắt đầu hành trình tham quan Đà Lạt.
Điểm tham quan đầu tiên là thác Prenn. Nhìn từ xa, nước từ trên cao đổ xuống thành một đường cầu vồng trắng xóa. Mọi người cùng nhau đi trên một cái cầu phao vòng quanh hồ, đến gần chỗ thác nước. Gia đình em cùng nhau chụp rất nhiều tấm ảnh kỷ niệm. Điểm tham quan tiếp theo là Thung Lũng Tình Yêu. Khung cảnh ở đây tuyệt đẹp với rất nhiều loài hoa khác nhau. Đứng trên đồi cao lộng gió, nhìn xuống thung lũng, em có cảm giác khung cảnh này giống như một bức tranh cổ tích.
Ngày thứ hai, chúng tôi lại đi tham quan Đồi Cù, thác Cam Ly, nhà toàn quyền, dinh Bảo Đại. Mỗi nơi đều có một vẻ đẹp riêng, một sự mới lạ, mang những dấu ấn riêng của Đà Lạt. Đến những địa điểm tham quan khác nhau, mọi người trong gia đình đều chụp ảnh để lưu lại những kỉ niệm đẹp. Đến buổi sáng ngày thì ba, cả gia đình phải tạm biệt thành phố Đà Lạt trong sự nuối tiếc.
Chuyến du lịch thành phố Đà Lạt đã để lại cho em thật nhiều kỉ niệm đẹp. Em rất hy vọng có thể sớm quay trở lại nơi đây một lần nữa.
Đợt nghỉ tết dương lịch vừa rồi em có một chuyến du lịch cùng gia đình tới Quảng Bình. Đây là chuyến du lịch mà em thấy thú vị nhất từ trước tới giờ.
Đi bằng xe khách từ Đà Nẵng ra Quảng Bình hết hơn 4 tiếng đồng hồ, gia đình em nghỉ ngơi tại khách sạn đặt trước đó. Sau khi nghỉ ngơi, em cùng bố mẹ theo đoàn tới điểm đến đầu tiên của chuyến du lịch là Phong Nha- Kẻ Bàng. Ở đây thật đẹp, có rất nhiều hang động nhỏ đầy kỳ bí hiện ra trước mắt khiến em thích thú vô cùng. Ngồi trên chiếc thuyền từ từ vào động, một không gian lung linh của nước, đèn và những viên đá thạch nhũ hiện lên mở ra một thế giới đa sắc màu tuyệt diệu. Đặc biệt, có những nhánh hoa phong lan xinh đẹp rủ xuống trên các vách động là nét đẹp xanh tươi khiến ai cũng phải trầm trồ. Không chỉ vậy, càng vào sâu từng hang, ta càng cảm nhận được thứ âm thanh diệu kỳ như khúc nhạc du dương của từng hạt nước và chạm vào nhau. Anh hướng dẫn viên giới thiệu cho những vị khách những sản thông tin thú vị về hang động một cách đầy nhiệt tình càng khiến em thích thú.
Điểm tham quan thứ hai mà chúng em tới là làng nghề chằm nón ở Quy Hậu, Lệ Thủy. Điều đầu tiên đập vào mắt em khi tới là một công trường chằm nón rộng lớn. Mọi người không kể già trẻ, gái, trai đều chằm nón, ngoài việc đồng áng thì người dân nơi đây chọn nghề chằm nón để kiếm thêm thu nhập. Nón được người làm công tận tâm trau chuốt thật kỹ, thật xinh mới đem ra bán. Tại đây em được có cơ hội trải nghiệm làm những công đoạn chằm nón rất thú vị, dù có chút khó khăn. Em mới biết để làm ra một chiếc nón là cả một sự kỳ công của người làm. Những người dân nơi đây gọi nón là như một "đặc sản quê hương" mà ai về cũng mang đi làm quà. Mẹ em cũng mua hai chiếc về làm quà cho bà nội và cô Hai.